Mà khác với trận chiến Hắc Thiên lúc trước, là lần này... Trên cơ bản, tất
cả hoàng tử đều tham dự vào. Bọn họ hình thành đầu nguồn, cũng đều dẫn dắt
tất cả phe ủng hộ tương ứng.
Thế là rất nhanh, trận pháp truyền tống của Hoàng Đô tiếp tục khởi động.
Dựa theo mệnh lệnh của thánh chỉ, các phương đều đang truyền tống, tiến về
nơi của riêng mình. Ninh Viêm cũng từ biệt với Hứa Thanh, hắn sẽ đại biểu
Hứa Thanh, đạp lên con đường trở về.
Còn Hứa Thanh, hắn cũng phải rời khỏi.
Nhưng rời đi trước, Hứa Thanh nhìn Hoàng Đô đầy ắp không khí chiến
tranh, cuối cùng đi tới Hồng Trần Vong Tình lâu.
Lâu này bây giờ đã bị phong tỏa, một mảnh đìu hiu.
Đứng bên ngoài lâu, Hứa Thanh ngóng nhìn, bên tai truyền đến âm thanh
cười khẽ.
“Đệ đệ thối, Nhân tộc các ngươi bây giờ đang bận bịu, ngươi tìm ta vào lúc
này, là muốn cầu khẩn ta giúp ngươi một chút sao?”
Hứa Thanh im lặng, hắn hiểu rõ Thần linh, cũng chính bởi vì hiểu rõ, cho
nên hắn biết rõ Thần linh không có tình cảm.
Trong mắt Thần linh, chúng sinh đều là sâu kiến, mà mình chẳng qua là một
hình ảnh xẹt qua trong bức họa sinh mệnh dài dằng dặc của đối phương, hứng
khởi nhất thời mà thôi.
Thế là hắn lắc đầu.
Hồ Ly Bùn cười.
“Đệ đệ thối nhà ngươi, làm ta càng thích ngươi hơn một chút.”
“Thật ra cho dù ngươi mở miệng cũng vô dụng. Nếu đây là chuyện riêng
của ngươi, như vậy ngươi dâng ra nguyên dương, ta còn có thể giúp ngươi một
chút, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326043/chuong-1884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.