“Phụ hoàng, lão Thất làm ác, bị Đế Kiếm chém, là bởi vì hắn phạm sai lầm,
cho nên đáng chết!”
“Nhưng, ta là ca ca ruột thịt của hắn!”
“Nếu ta giữ im lặng, thẹn với bản tâm, mà Nhân tộc ta chú trọng huyết mạch
truyền thừa, cực kỳ coi trọng tình thân, lúc này mới tạo thành một tộc.”
“Nếu trong thánh chỉ của phụ hoàng ngài có nói ta rất thân thiết với thủ túc,
mà ta coi nhẹ tình thân, không có thân tộc, thì không hợp với lý niệm từ nhỏ của
ta.”
“Cho nên, phụ hoàng, hài nhi muốn thỉnh chiến Hứa Vực Tôn, bất luận
thắng bại, suy nghĩ bản tâm đều được thông suốt!”
Nói xong, ánh mắt Ngũ hoàng tử quét qua, nháy mắt rơi vào trên thân Hứa
Thanh.
Ánh mắt lập tức tuôn ra một tia sắc lạnh.
“Hứa Vực Tôn, mời!”
Đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Không người nói chuyện, chỉ có dư âm của Ngũ hoàng tử quanh quẩn.
Mà hành vi của Ngũ hoàng tử cũng không dẫn tới ác cảm của người bên
ngoài, dù sao hắn trực tiếp mở miệng, cũng không phải mặt ngoài thì bình tĩnh,
âm thầm âm mưu, mà dùng một loại phương thức lỗi lạc, đề xuất xin chiến.
Mà ngôn từ lại có lý có cứ, cũng tán thành sai lầm và cái chết của Thất
hoàng tử.
Cũng đúng như hắn nói, dù sao hắn cũng là thân ca ca của Thất hoàng tử,
biết được chuyện đệ đệ mình tử vong, nếu hắn không có hành động gì, nội tâm
nhất định có khúc mắc.
Nhất là lời nói tình thân tạo thành tình cảm một tộc càng làm cho người ta
khó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326037/chuong-1878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.