Ngoài cửa đông Hoàng Đô, trên trận pháp cổ xưa, ánh sáng lấp lánh. Dưới
ánh sáng ngọc đầy trời, một nhánh đại quân truyền tống trở về. Từ xa nhìn lại,
tinh kỳ giương cao, nhân số rất nhiều, khí thế như hồng, làm mây mù trên bầu
trời không khỏi quay cuồng.
Trước đại quân, trên một con hắc long biến dị hai đầu, có một người đang
ngồi.
Người này thân mặc áo giáp màu đen, hai mắt lạnh lùng, nhìn chăm chú
Hoàng Đô.
Tóc dài tung bay theo gió, sát khí đầy người rung chuyển bát phương, hiển
nhiên cuộc đời này hắn giết chóc kinh thiên. Tất cả quân sĩ phía sau đều lấy hắn
vì đầu, lặng ngắt như tờ.
“Ta, trở về rồi.”
Người mặc giáp đen, nhẹ giọng thì thào.
Trên trận pháp bên ngoài Hoàng Đô, tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, đó
là khí tức giết chóc còn sót lại trên thân đám quân sĩ này.
Nồng đậm vô cùng, lắng đọng trên khôi giáp của bọn họ, trên da, trong máu
thịt, trong linh hồn của bọn họ, hội tụ vào nhau, lan tràn bát phương, kinh thiên
động địa.
Bầu trời biến sắc, gió nổi mây phun, màn trời vào thời khắc này cũng bị khí
tức của bọn họ che phủ, trở nên tối mờ, càng có từng tia sấm chớp bỗng nhiên
xuất hiện, xẹt qua chân trời.
Có một chớp mắt, chúng trùng điệp cùng tiếng chuông Hoàng Đô, quanh
quẩn trong tâm thần của mọi người.
Tu sĩ yếu nhất trong nhóm đại quân trở về này cũng có tu vi Nguyên Anh,
mà mỗi một người đều không phải hạng người bình thường, ai ai cũng giết chóc
kinh người, trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326035/chuong-1876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.