Một núi toàn băng sương, màu sắc xanh trắng, ẩn chứa khí lạnh vô tận.
Một núi đỏ đậm như máu, có thể thấy được vô số hài cốt, biển thây ngập
trời.
Một núi viêm thạch như lửa, phủ lên màn trời, tràn ngập vô thượng uy
nghiêm.
Thời khắc xuất hiện, ba ngọn núi bỗng nhiên rơi xuống, rít gào lao đến phía
Hứa Thanh, khí tức của chúng tràn ngập cảm giác cổ xưa.
“Đây là thần thông gì! Tràn ngập cổ ý...”
Sắc mặt Hứa Thanh trầm xuống, tâm niệm vừa động, càng nhiều sợi hồn
xông ra từ trong thân thể hắn, nhanh chóng dệt thành hình thái thần linh thứ
nhất và hình thái thần linh thứ hai, bên cạnh hình thái thần linh thứ ba giữa
không trung.
Phóng mắt nhìn lại, trong ánh trăng màu tím, ba hình thái thần linh của Hứa
Thanh đồng thời xuất hiện trước nay chưa từng có.
Nếu đổi lại lúc trước khi chưa chém giết Bạch Tiêu Trác, Hứa Thanh không
làm được đến mức này, số lượng sợi hồn của hắn không cách nào chèo chống,
duy chỉ có hai trăm vạn sợi hồn hôm nay, mới có thể để hắn hình thành toàn bộ
ba hình thái trong cùng một thời gian.
Thời khắc xuất hiện, chúng như ba vị Thần linh, thành hình tam giác bao
phủ Hứa Thanh ở chính giữa, đều tự hành động theo Hứa Thanh bấm niệm pháp
quyết, bay về hướng ngọn núi rơi xuống từ bầu trời.
Trong thời gian ngắn, dị chất lan tràn, bốn phía mơ hồ, Tử Nguyệt nồng đậm
đến cực hạn.
Trong chớp mắt tiếp theo, hình thái thứ nhất của Hứa Thanh đánh một
quyền rơi vào ngọn núi băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326021/chuong-1862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.