“Ta đứng ra, chỉ bởi vì ta muốn khiến ngươi chết mà thôi.”
Giọng điệu Hứa Thanh bình tĩnh.
“Chỉ đơn giản như thế?” Quận thừa cười, hỏi ra lời giống như lúc trước.
“Bằng không thì sao.” Nét mặt Hứa Thanh vẫn như thường, lời hắn nói ra
cũng nhất trí với lúc trước.
“Ta cho rằng lần này, ngươi sẽ nói rất nhiều.” Quận thừa cười cười.
“Lần trước đã không, lần này cũng sẽ không.”
Hứa Thanh nói xong, cả người lui về mấy bước, lại rơi xuống từ giữa không
trung, trở lại trên đạo đài màu trắng của trường phái Dị Tiên, ngồi xếp bằng.
Đối với Bạch Tiêu Trác giữa không trung, hắn không tiếp tục để ý chút nào.
Hắn đã làm xong việc mình cần phải làm, để lộ ra thân phận của phái chủ
Dung Thần, như vậy tiếp theo... Hắn đã không cần thiết phải cưỡng ép xuất
thủ.
Bởi vì, trước mặt đại nghĩa, cho dù là lập trường nào, cũng không thể lựa
chọn coi thường chuyện này. Việc sau đó, Nhân Hoàng tự sẽ xử lý.
Dù sao, nơi này không phải quận Phong Hải, đây là Hoàng Đô.
Sự thật cũng đúng là như thế.
Lúc này Nhân Hoàng ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi vào trên thân Bạch Tiêu
Trác, âm thanh uy nghiêm, pháp lâm thiên địa.
“Thái Học Phủ chủ, bắt lấy đào phạm Bạch Tiêu Trác!”
Thái Học Phủ chủ già nua nghe vậy, thân thể còng lưng chậm rãi thẳng tắp,
tóc trắng đầy đầu trong chớp mắt thành màu đen, nếp nhăn trên mặt cũng biến
mất trong khoảnh khắc, cả người từ ông lão hóa thành trung niên.
Thân thể hắn cũng truyền ra âm thanh ken két, trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326009/chuong-1850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.