“Bởi vì chúng ta là Nhân tộc!”
“Cho dù là thời cổ hay tương lai, chúng ta đều là Nhân tộc, đây là linh hồn,
đây là truyền thừa, đây là lý niệm, đây là văn minh, đây là ý chí, đây cũng là
truyền thống.”
“Mà Tàn Diện trên bầu trời mang đến vô tận cực khổ cho Nhân tộc ta, là kẻ
địch suốt đời của chúng ta. Nếu đi thỏa hiệp, thì làm sao xứng đáng với vô số
những tộc nhân đã dị hoá tử vong trong nhiều năm qua.”
“Đây không phải là chính đạo, đây là bội đạo!”
Giọng điệu của hắn mang cảm xúc vô cùng đau đớn, âm thanh truyền ra
Thái Học này dẫn tới học sinh dao động, nhất là hai chữ “Nhân Hoàng”, càng
làm cho người ta không thể không suy nghĩ sâu xa.
Toàn bộ Thái Học trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Nhân Hoàng nhắm nghiền hai mắt.
Dưới mặt nạ, phái chủ Dung Thần nhăn mày lại, ánh mắt rơi vào trên người
phái chủ Dị Tiên. Hắn lại lần nữa cảm nhận được chỗ khó chơi của tiểu nhân
vật vốn không bị hắn để vào mắt này.
Hồi lâu, Thái Học Phủ chủ giữa không trung, truyền ra vấn đề thứ ba.
“Cái gì là chính đạo.”
Lần này, một phía Dung Thần vừa có người muốn mở miệng, nhưng phái
chủ Dung Thần nâng lên tay, hắn nhìn phái chủ Dị Tiên, phát ra âm thanh bình
tĩnh.
“Chính đạo, là đạo chính thống, cũng là đạo chính nghĩa.”
“Trường phái Dung Thần ta không thẹn với thiên địa, không thẹn với Nhân
tộc, dù dung hợp thần tài, nhưng tuân thủ nghiêm ngặt chính đạo, mà trường
phái Dị Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325998/chuong-1839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.