Không có ai biết được nó đang nhìn cái gì, nhưng Hứa Thanh đoán được,
nhi tử Thiên đạo đang nhìn một phụ thân khác của nó.
Giờ phút này, bên trong Hoàng Đô, tại phân tông Tinh Đế vừa bị mất trộm
khoảng thời gian trước, một đệ tử bề ngoài không đẹp đang quét rác. Hình như
hắn cảm giác được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phương hướng của Thái Học,
gương mặt lộ ra ngạo nghễ.
“Nhi tử ngoan, chưa quên ngươi còn có một người phụ thân.”
Mà bên trong Thái Học, bây giờ đã hoàn toàn yên tĩnh. Cho đến khi Thiên
đạo viễn cổ rời đi hồi lâu, mới có âm thanh ồn ào dâng lên ngập trời. Tất cả học
sinh đều sôi trào, bày tỏ sự kinh hãi và khó tin trong lòng thông qua ngôn từ.
“Thiên đạo viễn cổ...”
“Trường phái Dị Tiên lại được Thiên đạo viễn cổ tán thành!!”
“Đây là lần đầu tiên ta cảm thụ được Thiên đạo viễn cổ, uy thế như vậy, loại
thiên uy kinh khủng này…”
Mà so sánh với sự ồn ào của học sinh, Thái Học Phủ chủ và cường giả trong
thế lực khắp nơi ở Hoàng Đô, sau khi rung động trong lòng, bọn họ không hẹn
mà cùng sinh ra một nghi vấn.
“Trong chín mươi chín Thiên đạo viễn cổ, hình như không có một Thiên đạo
nào mắt màu xanh lam, đồng tử lại màu tím... Đặc biệt là âm thanh của nó, vì
sao lại có vẻ non nớt.”
Nhưng cho dù thế nào, khí tức của Thiên đạo viễn cổ kia vô cùng thuần
khiết, không giả được, thế là nghi vấn này, chỉ có thể chôn dưới đáy lòng.
Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325996/chuong-1837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.