Hai tháng qua, phái chủ Dị Tiên tản ra bông tuyết màu xanh, thông qua cảm
ứng hồn chủng, Hứa Thanh đã biết được có vị trí ở bên ngoài của không ít đệ tử
trong trường phái Dị Tiên.
Nếu Hứa Thanh muốn biết thân phận của từng người bọn họ, tất nhiên là có
dấu vết lần theo.
Nhưng hắn không có hứng thú tìm kiếm mà thôi, mà phái chủ Dị Tiên, từ
đầu đến cuối đều ở bên trong Thái Học, chưa từng ra ngoài một lần, cho nên
Hứa Thanh không biết gì về người này ở bên ngoài.
Còn người lựa chọn rời khỏi Hoàng Đô sau khi dung hợp đạo chủng của
trường phái Dị Tiên, không phải chỉ có ba người hắn cảm ứng được lúc này, mà
trước đó còn có mấy người cũng như vậy.
Dù sao thì thân phận của học sinh chỉ là một thân phận, không phải ràng
buộc, người của Thái Học còn có thân phận khác bên ngoài, cho nên vì riêng vì
công ra ngoài chấp hành nhiệm vụ cũng là tình hình bình thường.
Vì vậy Hứa Thanh chỉ ngẩng đầu cảm ứng đôi chút rồi thu hồi cảm giác,
nhắm mắt tiếp tục thổ nạp, cho đến chân trời dần sáng, ánh sáng mặt trời chiếu
xuống, Hứa Thanh mới mở hai mắt ra.
Hắn sửa sang lại y phục, đẩy cánh cửa của mật thất ra, gió tuyết phả vào trên
mặt, dần hóa thành nước đá.
Nhìn bông tuyết bay trên bầu trời xanh thẳm, cảm nhận gió lạnh thổi đến,
nghe tiếng thổ nạp hô hấp đến từ người chấp kiếm quận Phong Hải trong phủ,
tâm thần của Hứa Thanh dần dần hơi hoảng hốt.
Khí tức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325982/chuong-1823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.