Vạn người khiếp sợ, tám hướng chấn động.
Dù lúc trước mấy nghìn thiên kiêu Nhân tộc cảm ngộ thế nào, nổi bật thế
nào, tác động lòng người trên tinh cầu Cổ Hoàng thế nào cũng đều không có ý
nghĩa gì nữa.
So với Hứa Thanh, ai cao ai thấp lập tức hiện rõ, hai bên đã không còn ở
cùng một đẳng cấp nữa.
Thứ bọn họ cảm ngộ là truyền thừa, mà Hứa Thanh vẫy tay là có Đế Kiếm! Hơn nữa… Đây còn là kiếm của Chấp Kiếm Đại Đế!
Thanh kiếm này có ý nghĩa phi phàm.
Chấp Kiếm Đại Đế tự sáng tạo ra một mạch Kiếm cung, sáng lập Chấp
Kiếm cung, bảo vệ Nhân tộc đến bây giờ. Có thanh kiếm này trong tay có thể
chém tất cả người cản trở sự phát triển của Nhân tộc, không cần biết đó là ai, kể
cả là Hoàng!
Hiện giờ, sau khi có người nhận ra lai lịch của thanh kiếm này, bọn họ lập
tức nhớ tới lúc Hứa Thanh tới Hoàng Đô đã làm Đại Đế thức tỉnh, triệu kiến
hắn.
Dường như vào giây phút này, mỗi một chuyện đều như số phận đã được
định trước.
“Truyền nhân của Kiếm cung!”
Nội tâm các đại thần trước điện đều không bình tĩnh. Bọn họ nhìn Hứa
Thanh, nhìn Đế Kiếm, mỗi người có một suy nghĩ riêng. Cùng lúc đó, trong mắt
bọn họ cũng lộ ra vẻ tôn kính. Bây giờ sự tôn kính này không liên quan gì đến
Hứa Thanh, thứ bọn họ tôn kính chính là Đế Kiếm.
Lúc này, nội tâm Hứa Thanh đã cuồn cuộn sóng lớn, hắn nắm Đế Kiếm
trong tay và nhớ tới lời nói khi Chấp Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325939/chuong-1780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.