Về thế lực Nhân Hoàng kiêng kị, nhóm người Hứa Thanh không có đủ
thông tin nên khó có thể phân tích được.
Còn Chấp Kiếm Đại Đế lại đang ngủ say, khi Hứa Thanh đến, thức tỉnh đã
là một kỳ tích rồi. Hắn không thể vẫn luôn thức tỉnh, cũng không có lý do gì để
làm vậy!
“Nếu… Lúc đó A Thanh cho nổ Thự Quang Chi Dương thì sẽ thế nào?” Tử
Huyền bỗng lên tiếng.
“Hoàng Đô Nhân tộc hỗn loạn, vô số người thương vong, khắp nơi dao
động, mất hết mặt mũi, cùng lúc đó cũng sẽ trở thành trò cười của vạn tộc. Dù
cuối cùng là lỗi của ai, chúng ta đều khó thoát khỏi trách nhiệm, cũng sẽ đánh
mất quyền chủ động, khó có thể phán đoán kết quả sẽ thế nào. Lúc đó, thái độ
của Nhân Hoàng mới là điều quan trọng!” Lý Vân Sơn nhíu mày lại rồi chậm
rãi trả lời.
“Thú vị đó!” Trên mặt Đội trưởng lộ ra nụ cười lạnh lẽo!
“Người đó thật sự có cách nắm giữ hành tung của Tiểu A Thanh, cũng có
năng lực bố trí cuộc ám sát này. Hơn nữa, Hứa Thanh không chết cũng có lợi
cho hắn!”
“Khi tất cả manh mối và mũi nhọn đều chỉ về phía người đó… Sao ta lại có
cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy nhỉ?”
“Có khả năng nào đây là kế chia rẽ không?”
“Hoặc mục đích của người đứng sau chính là làm chúng ta nghi ngờ vô căn
cứ, mỗi một bước tiếp theo của chúng ta đều là quân cờ trên bàn cờ!” Đôi mắt
của Đội trưởng hiện lên vẻ sâu xa, giọng nói vang vọng trong đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325924/chuong-1765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.