“Cho đến mấy năm sau, ta nhận được thánh chỉ của phụ hoàng, hắn bảo ta
tới quận Phong Hải, tới đó mai danh ẩn tích, sau đó âm thầm ghi chép mọi thứ.”
“Sau đó ta đã gặp lão đại ngươi.”
Ninh Viêm nhìn Hứa Thanh, dưới ánh trăng, giữa cánh đồng bát ngát, hắn
thổ lộ những lời hắn chưa bao giờ nói với người ngoài, trong lúc chưa phát giác
ra, Hứa Thanh càng ngày càng giống ca ca trong cảm nhận của hắn.
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn trời cao, không ai biết hắn nghĩ tới ai… Một lúc
lâu sau hắn nhấc tay xoa mái tóc Ninh Viêm.
“Sau khi tới Hoàng Đô, nếu không vui thì chúng ta cùng nhau về quận
Phong Hải.”
“Ừm!” Ninh Viêm dùng sức gật đầu.
Hứa Thanh cười, rồi tiếp tục đi về phía trước.
Dưới ánh trăng, bọn họ càng đi càng xa, đến khi biến mất ở chân trời.
Mấy ngày sau, Truyền Tống cổ trận của quận Thái An mở ra, đoàn người
của Hứa Thanh rời đi trong Truyền Tống trận, mà đi cùng bọn họ còn có người
bên cạnh.
Đó là An Hải công chúa.
Nàng đến đây trước khi Truyền Tống trận mở ra, cùng tiến về Hoàng Đô đại
vực với Hứa Thanh bọn họ.
Ánh sáng của trận pháp biến mất, trên một đại địa rộng lớn cách Khôi Hải
đại vực khoảng ba vực, trong một trận pháp cực lớn đang toả ra hào quang lấp
lánh.
Quy mô của trận pháp lớn gấp ba tất cả Truyền Tống cổ trận Hứa Thanh
từng thấy, vật liệu càng khiếp người, đều được tạo ra từ linh thạch thượng
phẩm, hơn nữa xung quanh trận pháp còn có vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325901/chuong-1742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.