Cho đến khi mây mù trên bầu trời dần dần chuyển đỏ, ráng mây lan tràn,
trời chiều đến, Hứa Thanh nấc ra rượu.
Bữa rượu này, hắn uống rất thoải mái, thế là hắn đứng dậy muốn dẫn theo
Ninh Viêm rời đi, nhưng vào lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một
tiếng thiên lôi.
Sấm sét này nổ tung, ầm vang cả bầu trời, ráng mây quay cuồng tan đi, bầu
trời bị một mảnh ánh sáng bảy màu bao trùm trong nháy mắt, giống như một cái
màn sân khấu bảy màu, che phủ bầu trời.
Mà trong màn sân khấu bảy màu này, có một con khổng tước to lớn, che
khuất cả bầu trời, nhanh chóng huyễn hóa ra từ bên trong, cho đến sau khi hoàn
toàn hiển lộ, cái gọi là bảy màu kia lại chỉ là lông đuôi của nó.
Con khổng tước này thần võ bất phàm, cực kỳ mỹ lệ, sự xuất hiện của nó
làm thiên địa thất sắc, vạn vật tự ti mặc cảm.
Một màn này chấn động hơn nửa quận Nam Tín, mà mọi người trong đình
viện ở chính giữa phía dưới màn trời bảy màu này, lại càng như vậy.
Phần lớn mọi người đứng lên, nhìn hướng lên bầu trời. Ngay cả Tôn ma ma
bên cạnh An Hải công chúa cũng đều lộ ra vẻ vui sướng trong mắt, ngóng nhìn
bầu trời.
“Linh Hà Hoàng!”
Trong Khôi Hải đại vực, cấm khu có ngần ấy, nhưng cấm địa thì ít, chỉ có
một tòa.
Tên vì Quang Trủng.
Cấm địa có hoàng, tên là Hà, bởi vì nàng coi như thân mật với vạn tộc, bản
thân lại có thực lực kinh khủng, cho nên bình an vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325899/chuong-1740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.