“Đội trưởng, ngài đừng nói đùa với ta, cha ta đối đãi với ta… Cũng không
tốt như vậy, hắn là nể mặt lão đại, không thể làm gì ta, cho nên mới nói như
thế.”
“Trong lòng ta, chỉ có lão Đại và Đội trưởng, những người khác, ta không
thèm để ý.”
“Ta đã nghĩ kỹ rồi, ta mới không đi Hoàng đô đại vực kia đâu, nhưng nếu
lão Đại và Đội trưởng các ngươi muốn đi, Tiểu Ninh Tử tuyệt không hai lời, lập
tức theo cùng.”
Đội trưởng cười ha ha một tiếng, đi lên ôm cổ Ninh Viêm, móc ra một quả
táo từ trong ngực, đặt trong tay Ninh Viêm.
Nét mặt Ninh Viêm lập tức tỏ ra vẻ kích động, hắn cầm quả táo, cảm động
nhìn Đội trưởng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, có một chớp mắt như vậy, giống như tâm linh
tan vào với nhau, trở thành huynh đệ tốt.
Hứa Thanh quét mắt, không đi vạch trần.
Đối với sự triệu hồi của Nhân Hoàng, hắn biết dù thế nào, mình đều phải đi
một chuyến.
Nếu không, lập trường bên phía Thánh Lan đại vực này chung quy là bất
chính.
Hơn nữa… Tử Huyền dâng Thanh đăng, dựa theo cảm ứng của Tử Huyền,
cũng chính là ở đại vực của Nhân tộc.
Về tình về lý, hắn đều phải đi một chuyến.
Mà hắn cũng rất muốn biết, làm Hoàng đô trung tâm nhất của Nhân tộc, nơi
đó là dáng vẻ gì, lại tồn tại loại thiên kiêu và phong cảnh nào.
Mặt khác… Chuyện Thất hoàng tử chạy trốn, hắn cũng đã biết, đối với hậu
hoạn này, đáy lòng Hứa Thanh luôn tồn tại sát ý.
Vì lão cung chủ Chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325889/chuong-1730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.