Đối với hai chữ Tử Chủ, Hứa Thanh đương nhiên không xa lạ gì.
Mà xưng hô thế này, từ nói ra trong miệng tế tự tộc Hắc Thiên, thật ý vị sâu
xa.
Đôi mắt Hứa Thanh thâm thúy, ánh mắt dịch hắn chuyển khỏi ông lão tộc
Hắc Thiên cúng bái mình, nhìn về phía sương mù sau lưng đối phương. Đứng ở
đây, hắn có thể cảm giác được rõ ràng hơn quyền hành thuộc về mình đang bay
lên trong sương mù.
Tộc Hắc Thiên đang tiến hành một nghi thức liên quan đến mình ngay ở chỗ
sâu trong sương mù, lại đã sắp hoàn thành.
Hồi lâu, dưới ánh nhìn chăm chú của đại quân, trong sự im lặng của mười
bảy tế tự kia, giọng nói của Hứa Thanh chậm rãi vang ra.
“Sao ngươi biết được tôn hiệu của ta.”
Hứa Thanh không vòng vo, hôm nay hắn đã có tư cách trực tiếp hỏi, không
cần suy đoán nhiều.
Đối mặt lời nói của Hứa Thanh, ông lão tế tự tộc Hắc Thiên mặt đầy nếp
nhăn kia, lộ ra vẻ thành kính, nhẹ giọng mở miệng.
“Xích Mẫu vẫn lạc trong thần chiến, tân chủ sinh ra từ trong hài cốt của
Thần, đây là luân hồi của Thần.”
“Tử Chủ sinh ra là tân chủ, Thần tiếp quản hết thảy quyền hành của Hồng
Nguyệt, được chúng sinh cúng bái. Từ đây không còn Hồng Nguyệt, Tử Nguyệt
giữa trời, hết thảy tộc phụ thuộc, Thần bộc, đều sẽ có sứ mệnh mới.”
“Đây là cảm giác chúng ta nhiều lần tế tự mời nguyệt, mới có được.”
Giữa lời nói, tế tự tộc Hắc Thiên này ngẩng đầu, nhìn Hứa Thanh, trong mắt
lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325886/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.