Nhưng trước mắt, Hứa Thanh cũng lười đi đánh nó, điều hắn quan tâm hơn
là thần hỏa mà trước đó cái bóng biểu đạt.
"Thần hỏa đâu?"
Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
Cái bóng nghe vậy, há to miệng gào thét mạnh mẽ ra bên ngoài! “Tế!”
Khoảnh khắc chữ này truyền ra, những con trùng thú rậm rạp chằng chịt bị
cái bóng khống chế đến xung quanh Hứa Thanh, sau đó một đám cắn xé nhau
hung ác, con nào cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Còn có những con tự cắn nuốt bản thân, tự mình hại mình trong âm thanh
thê thảm.
Nhưng hành vi của bọn nó không chút dừng lại, càng thê lương lại càng cắn
nhau hung ác, theo thời gian mười hơi thở, tất cả trùng thú xung quanh Hứa
Thanh đều chết đi!
Như tự tế hiến chính mình!
Cảnh tượng này khiến sắc mặt Hứa Thanh ngưng đọng, cùng lúc này một
mảng điểm sáng màu nâu từ trên hài cốt những trùng thú này bay thẳng đến chỗ
cái bóng!
Những điểm sáng này cho Hứa Thanh cảm giác khá tương tự với lực lượng
của chúng sinh Tế Nguyệt đại vực, nhưng dường như bản chất cũng có khác
biệt.
Bởi vì mắt thường không thể nhìn thấy!
Cho dù dùng tu vi cảm ứng cũng khó có thể phát hiện, chỉ có hai mắt ẩn
chứa Độc Cấm của Hứa Thanh mới có thể nhìn rõ những thứ này.
Bọn nó nhanh chóng ngưng tụ lại với nhau hình thành ánh sáng màu nâu,
chỉ lớn chừng cái móng tay, lấp lánh lúc sáng lúc tối, lúc thì bành trướng ra bên
ngoài, lúc thì cấp tốc co rút lại, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325863/chuong-1704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.