Mà trong lòng nó vẫn chưa thỏa mãn, giờ phút này vừa duy trì cơ thể không
nứt, vừa cố gắng hiện lên tâm trạng dao động lấy lòng Hứa Thanh.
"Chủ... ngoan... ta... muốn..."
"Nuốt cả miếng rồi, cũng không có gì thay đổi, còn cần ngươi làm gì." Hứa
Thanh lạnh giọng mở miệng.
Hắn cảm thấy cái bóng tồn tại tính khả năng nhất định, có thể thay đổi
nhưng lại cố ý áp chế, suy đoán này khiến đáy lòng Hứa Thanh không vui.
Vì vậy, cần phải thúc giục thủy tinh màu tím, xem xem có thể đập ra vật mà
cái bóng nuốt xuống hay không, đồng thời uy hiếp một cái.
Phát hiện trên người Hứa Thanh xuất hiện ánh sáng tím, cái bóng lập tức run
rẩy, nhanh chóng hiện ra cảm xúc cầu xin tha thứ.
"Đừng... không ăn... cấm khu... được."
Hứa Thanh không thèm để ý tới, trực tiếp trấn áp, trong nháy mắt ánh sáng
tím tản ra từ trong cơ thể Hứa Thanh đáp lên phía trên cái bóng, truyền ra tiếng
kêu rên, cái bóng vỡ vụn, miếng huyết nhục bị ăn một nửa rơi ra ngoài.
Hứa Thanh giơ tay lên cách không bắt lấy.
Cái bóng run rẩy, trông mong nhìn Hứa Thanh lấy thức ăn của mình đi, nó
rõ ràng nóng nảy, chuyển động xoay quanh Hứa Thanh, tạo thành một vòng
xoáy màu đen.
"Nuốt... nuốt..."
“Ầm ầm ầm!”
"Ta... lớn mạnh... có tác dụng!"
Cái bóng vội vàng biểu đạt, Hứa Thanh lạnh lùng nhìn lại.
"Không cần thêm huyết nhục sao?"
"Không... cấm khu... có thể..."
Cái bóng cẩn thận truyền đạt cảm xúc.
Hứa Thanh không tiếp tục mở miệng, hắn nhớ lại mấy lần trước đây cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325861/chuong-1702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.