Trong huyết mạch của chúng sinh đã không còn lời nguyền Hồng Nguyệt, từ
nay về sau không hề cần đến Giải Nan đan, không cần Hàng Trú Đan, bước
chân của bọn họ cũng sẽ không bị cực hạn tại mảnh đại vực này nữa.
Tự do, một lần nữa được trả vẻ lại cho chúng sinh Tế Nguyệt.
Chỉ là sau khi đã trải qua sự dằn vặt trong vô số kỷ nguyên và còn phải thừa
nhận nỗi tuyệt vọng, bây giờ đứng trước giao điểm với thời đại mới, bọn họ vừa
hoan hô và phấn chấn, đồng thời cũng khó mà đánh mất sự uể oải trong thân
tâm.
Bọn họ, mệt chết đi được.
Tế Nguyệt, cũng cần nghỉ ngơi dưỡng sức.
Vì vậy Thế tử đi ra, thân phận của hắn khiến cho hắn vào giờ khắc này nhất
định phải hoàn thành chức trách và sứ mệnh của mình.
Tu vi của hắn, cũng đủ để đảm đương.
Cho nên dưới sự đồng thuận của đám đông, Thế tử thay quyền lực đã từng
của phụ thân hắn, trở thành người đứng đầu Tế Nguyệt.
Tế Nguyệt cung mới, Thế tử tuyên chỉ ở dãy núi Khổ Sinh, từ đó về sau hắn
sẽ tọa trấn ở vùng đất này, thủ hộ phe đại vực này.
Mà ở sâu trong Tế Nguyệt cung này, nơi đó tồn tại một hiệu thuốc bình
thường.
Nơi đây không cần bị định nghĩa, nó sẽ nối liền một chỗ cùng với truyền
thuyết, bởi vì hiệu thuốc vốn là một bộ phận của truyền thuyết, cũng là khởi
nguồn của truyền thuyết.
Chủ nhân hiệu thuốc không phải Thế tử mà là một người tên là Hứa Thanh.
Sau khi Tế Nguyệt đại vực quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325826/chuong-1667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.