“Vậy thì có phải có thể hiểu là tu hành đến mức độ nhất định, là sắp đưa
Thiên Đạo của bản thân vào trong quỹ tích thế giới... giống như Hồng Nguyệt
Thần tử châm ngòi thần hỏa?”
Hứa Thanh hít sâu một hơi, bí tàng phía sau nổ vang, theo như hắn hiểu biết,
bí tàng của hắn cũng đang tiến hành điều chỉnh.
Thương Long ở trong bí tàng không chỉ là lò nướng, mà còn trở thành vũ
khí trong bí tàng của Hứa Thanh.
Mà thu hoạch của Hứa Thanh còn có thứ khác.
“Thì ra binh cấm kỵ còn có thay đổi khác, hình thái của binh khí chỉ là bề
mặt, không phải bản nguyên thật sự!”
“Bản nguyên của nó... tại sao lại có hình thái như Thần Linh, chẳng lẽ binh
cấm kỵ bị phong ấn trong công pháp cấp Hoàng thật ra chính là Thần Linh thất
bại trong trận chiến Tiên Thần trong truyền thuyết mà đội trưởng nói sao?”
Trong đầu Hứa Thanh truyền đến cảm giác vỡ nát, ánh mắt nhìn đi, suy
nghĩ, tất cả những điều này dần khiến cho năng lực chịu đựng của hắn đến giới
hạn, vì vậy mọi thứ trong mắt từ mông lung dần trở thành một bức tranh trừu
tượng.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, Hứa Thanh nhìn về phía Xích Mẫu giao
chiến với Lý Tự Hóa.
Xích Mẫu không còn tuyệt mỹ nữa.
Cơ thể nàng rất khó miêu tả, nói một cách đơn giản, cảm giác nàng mang
đến cho Hứa Thanh là sự kết hợp của hình người và lông vũ huyết nhục, trong
mắt hắn, Xích Mẫu lúc thì là nữ tử, lúc thì là vũ nhục.
Giao hòa lẫn nhau, quỷ dị đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325816/chuong-1657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.