Gương mặt này chính là Cửu U thượng thần bị Xích Mẫu nuốt vào.
Lúc này, đám người Thế tử cũng im lặng, bọn họ nhắm mắt lại, không chọn
ra tay, mà là đang chờ đợi.
Đội trưởng hít một hơi thật sâu, không nhúc nhích, cũng đang chờ đợi.
Hứa Thanh biết bọn họ đều đang chờ đợi... Chủ tể Lý Tự Hóa.
Cũng ngay lúc này, pho tượng Lý Tự Hóa đứng sừng sững đang sám hối
trên bình nguyên, đội trời đạp đất giơ cao hai tay đè Hồng Nguyệt lại, khí tức
hồi sinh trên cơ thể hắn đột nhiên biến mất.
Hai mắt hắn chậm rãi mở ra.
Nháy mắt mở ra, trong mắt hắn mang theo tang thương, mang theo thâm ý,
nhìn về phía Tế Nguyệt đại vực.
Toàn bộ Tế Nguyệt đại vực là một mảng sáng ngời khi ánh mắt hắn nhìn
xuống.
Huyết sắc trên bầu trời bị xé rách hóa thành từng rặng mây đỏ, đại địa phập
phồng bất động, hình thành dãy núi cao thấp không đều.
Vạn vật tàn lụi thành hạt giống thảo mộc, từng gốc thực vật, từng cây đại
thụ, từng mảng rừng rậm đều sống lại dưới cái nhìn của hắn.
Đại địa tuyệt vọng trong nháy mắt phát ra hy vọng và sinh cơ.
Chỉ có Hồng Nguyệt là vẫn đỏ tươi.
Lý Tự Hóa ngẩng đầu nhìn về Hồng Nguyệt, buông lỏng hai tay nắm lấy
tinh thần này.
Hồng Nguyệt vốn chưa rời đi, mà trôi nổi giữa không trung.
Lý Tự Hóa im lặng mấy hơi thở, bước thẳng về phía trước, mỗi một bước
giáng xuống hư không đều tản ra dao động màu vàng kim, khiến ánh sáng của
tinh thần Hồng Nguyệt đều chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325813/chuong-1654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.