Trên Hồng Nguyệt có một bức tượng điêu khắc tư thế quỳ che hai mắt sừng
sững ở bên trên.
Lúc này, hai tay của tượng điêu khắc này chậm rãi buông xuống.
Khóe miệng nàng nhếch lên, lộ ra vẻ tham lam.
Đây là bản thể của Xích Mẫu! Thế giới nổ vang, trong hình ảnh ký ức của Trương Tư Vận, Xích Mẫu của
quá khứ, lúc này từ từ đứng lên, bước ra ngoài từ trong vòng xoáy đó.
Nàng bước ra ngoài, máu tươi vô cùng vô tận vung vãi từ trong vòng xoáy,
vượt xa thần uy của Trương Tư Vận, mênh mông đến cực điểm, từ trên trời
giáng xuống.
Trước mặt nàng, Uẩn Thần cũng không có tư cách ra tay.
Cơ thể của đám người Thế tử nổ vang, chỉ là khí tức đụng chạm, đều tự rút
ra.
Giây phút này, cái chết bao trùm mọi thứ.
Khô héo trở thành vĩnh hằng.
Mục nát không thể nghịch chuyển.
Không cách nào đối kháng, không thể ngăn chặn.
Nguy cơ trước mắt, nơi đó đội trưởng đột nhiên cười, nụ cười này dữ tợn,
trong mắt điên cuồng.
“Đù mé, vợ cũ không đáng tin cậy, vẫn là dựa vào bản thân lão tử thôi!”
Trong lúc nói chuyện, toàn thân đội trưởng lóng lánh ánh sáng màu xanh,
gương mặt lồng gương mặt trong mắt, lúc này trên người mọc vô số cái miệng,
cả người thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị, cơ thể của hắn cũng nổi lên không trung.
Hai tay giang ra chống đỡ thần uy đến từ Xích Mẫu, cơ thể không ngừng
thối rữa.
Mà càng đau đớn, càng mục nát, thì vẻ điên cuồng trong mắt đội trưởng
càng mãnh liệt, lúc này mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325808/chuong-1649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.