Từ xa nhìn lại, nó sinh trưởng ở bên trong huyết ngục vô biên này, giống
như móng vuốt của lệ quỷ, từ từ đưa về phía tất cả sinh mệnh.
Mà ở trong đóa hoa màu máu ấy, một bóng người khoanh chân ngồi đó.
Thân hình ấy là một nam tử, hắn nhắm hai mắt, không hề nhúc nhích, giống
như đang ngủ say.
Mái tóc dài màu đỏ rối tung ở bốn phía, bao trùm lên trên thân mình, lan
tràn trong nhụy hoa, rũ xuống dưới đóa hoa.
Từng sợi tóc đan xen vào nhau với tim hoa, khiến người ta không phân biệt
rõ ràng, đồng thời cũng khiến cho đóa hoa này càng mỹ lệ hơn.
Mặc bộ trường bào màu đỏ, cũng khiến cho sự tồn tại của nam tử ấy dung
hòa vào đóa hoa bỉ ngạn này, giống như… bọn họ vốn là một thể.
Mà dung nhan tuyệt đẹp của hắn phối hợp với khí chất không linh, nếu
không phải Hứa Thanh biết được, sợ rằng sẽ khó phân biệt được nam nữ.
Bởi vì cái đẹp ấy đã đến cực hạn của sinh mạng, hoặc có lẽ là, đó không
phải là vẻ đẹp tử vong mà sinh linh còn sống có thể sở hữu được.
Giống như đóa hoa này.
Đồng thời trên mái tóc máu của người này còn đội vòng bụi gai, gai nhọn
trên đó mọc ra từ trong máu thịt, tự nhiên mà lại hoàn mỹ.
Vòng gai đang động, bẹn ra từng khuôn mặt đau đớn, không ngừng biến
hóa, từng khuôn mặt đều không giống nhau.
Nhưng lại phát ra tiếng kêu rên im ắng giống nhau.
Tiếng kêu rên ấy chính là khúc nhạc quanh quẩn ở chỗ này.
"Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325799/chuong-1640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.