Mà khí thế của hắn không chỉ ngừng lại như vậy.
Thần tử như Thần linh này, dùng ánh mắt lạnh như băng đảo qua tứ phương,
cuối cùng rơi vào trên nghi thức của đám người Thế tử.
“Con đường của phụ thân là sai lầm, trong thế giới này, trở thành Thần linh
mới là đường ra duy nhất.”
“Mà ta, được sinh ra vào năm đó, sau khi hắn thành tựu Thần linh, trước khi
tự diệt Thần hỏa, cho nên, ta khác với các ngươi.”
“Ý nghĩa tồn tại của các ngươi chính là làm một bộ phận để ta thành Thần,
mà ý nghĩa của ta là đi con đường năm đó phụ thân chưa đi hết.”
“Đây cũng là nguyên nhân ta lựa chọn Xích Mẫu, nàng mới là đạo hữu
tương lai của ta.”
Thần tử bình tĩnh mở miệng, nói xong nâng tay trái lên tóm về xác phàm sau
lưng.
Xác phàm rung động, bay ra, phi thẳng đến Thần tử, nháy mắt đã bao phủ,
hóa thành một bộ chiến giáp đỏ lòm bao trùm toàn thân hắn, sau đó đi một bước
đến hướng đám người Thế tử.
Ngay trong khoảnh khắc bước chân hắn hạ xuống, trong mắt Đội trưởng lộ
ra ánh sáng mãnh liệt. Hắn nhanh chóng phất tay, bầu trời lập tức tối sầm lại,
vòng tròn Cửu Dương được hắn lấy ra trước đó, giờ phút này lại giáng lâm lần
nữa, hình thành trấn áp, ầm ầm bao phủ về phía Thần tử.
“Tiểu sư đệ!”
Gần như cùng lúc Đội trưởng mở miệng, Hứa Thanh không chần chờ chút
nào, điều khiển kính Nghịch Nguyệt hơi chuyển động.
Hắn biết rõ Đội trưởng làm việc rất ít không có mục đích, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325776/chuong-1617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.