Nhưng chưa đi được bao lâu thì gió lốc xung quanh hắn đột nhiên lại chấn
động rồi chia tách thành hai nửa ngay trước mặt hắn, để lộ ra một khoảng rộng
tựa như khe sâu.
Gió lốc hai bên khoảng rộng trông như hai vách tường, hai đầu kết nối với
đất trời, chỉ có khoảng cách trăm trượng ở giữa là trống trải.
Mắt Hứa Thanh sáng lên, hắn chắp tay với gió lốc rồi lại nhanh chóng bay
đi.
Không lâu sau đó dãy núi Khổ Sinh đã hiện ra trước mắt hắn.
Nhìn núi non và Thổ Thành quen thuộc trong lòng Hứa Thanh cũng bình
yên hẳn, nhoáng một cái hắn lại biến mất giữa không trung, khi xuất hiện thì đã
có mặt ở gian phòng đằng sau dược phô, đúng lúc đó Linh Nhi đang bần thần
tính sổ cũng ngẩng phắt đầu lên.
“Hứa Thanh ca ca!”
Linh Nhi bay vụt qua, quẳng hết sổ sách mình vốn thích nhất qua một bên,
nàng lao nhanh tới chỗ Hứa Thanh, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ, nhìn
không có chút bất thường nào, chỉ cười ôm lấy Hứa Thanh.
“Hứa Thanh ca ca ngươi đi đâu đấy, sao lần này lại không nói với ta tiếng
nào, làm ta lo chết đi được.”
Vùi đầu trong lòng Hứa Thanh, Linh Nhi dù cười nói như vậy nhưng cái
mũi nhỏ lại khẽ hít vài hơi, âm thầm kiểm tra mùi vị trên người hắn.
Ninh Viêm và Ngô Kiếm Vu cũng đảo mắt qua, như thể đang chờ xem kịch
vui.
U Tinh thì vừa đun nước vừa hừ lạnh.
“Nam nhân, hừ.”
Hứa Thanh nhìn Thế tử đang uống trà.
Thế tử trông cũng rất bình thường.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325732/chuong-1573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.