Thương Long Thiên đạo cũng lao ra từ hư vô, hướng về đám Thần tử rống
lớn rồi điên cuồng cắn nuốt.
Vì thế, Hứa Thanh tựa như sứ giả tử vong bước đi giữa đám Thần tử đông
nghịt này, nơi hắn đi qua đầy đất là thi hài, hơn nữa còn không được trọn vẹn.
Tiếc nhất là bốn phía không có ai khác, thế nên cảnh này cũng không có
người chứng kiến, nói cách khác thì có ai thấy hẳn sẽ bị khủng hoảng tới cực độ
mất.
Thật sự là Hứa Thanh lúc này nhìn qua không hề giống một tu sĩ nữa.
Có Triêu Hà quang phụ trợ, trong ánh sáng lấp lánh từ thanh trường mâu
cấm kỵ, đôi mắt tối đen của hắn cùng với sắc mặt không có nhiều biểu cảm
khiến hắn trông tựa như Thần Linh.
Thậm chí sau một nén nhang, khu vực này cũng trở lên mơ hồ, cảm giác vặn
vẹo càng thêm mãnh liệt, thoáng như... nơi này đã thay đổi thành vùng cấm.
Chẳng qua vùng cấm ở chốn nhân gian chính là nguồn cơn khiến vạn tộc
thống khổ, nhưng ở vùng cấm này thì kẻ phải kêu rên lại là Thần tử.
Dần dần, tất cả Thần tử đều run rẩy, không dám tới gần nữa, nỗi sợ trong
chúng dâng lên, áp chế cả bản năng.
Hứa Thanh nhìn tất cả xảy ra với vẻ mặt bình tĩnh.
“Đám Thần tử này chỉ có thể khắc chế bằng thần thuật, nếu không có sức
mạnh Thần Linh thì tu sĩ đối đầu với chúng sẽ rất gian nan, bởi mỗi kẻ trong
chúng đều là căn nguyên ô nhiễm.”
“Vậy thì lại thử sức mạnh tử nguyệt của ta xem thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325711/chuong-1552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.