Thiên địa trong Nghịch Nguyệt Điện, bởi vì thần điện cao nhất tràn ra ánh
sáng nên đã tạo thành chấn động cùng xôn xao, nhưng theo thời gian trôi qua,
theo cửa lớn thủy chung không mở ra, tất cả âm thanh cũng dần dần bình
thường lại.
Chờ mong cũng dần dần bị thất vọng thay thế.
Cho đến khi ánh sáng trong cung điện cao nhất trở nên ảm đạm, chỉ còn lại
một chút ánh sáng nhạt lập lòe, cảm giác tiếc nuối lan tràn bát phương.
"Thật ra bên trong Nghịch Nguyệt Điện một mực truyền lưu một cái truyền
thuyết."
"Trong truyền thuyết, năm đó Hồng Nguyệt Xích Mẫu một mình đối đầu với
đời trước của Nghịch Nguyệt Điện, đã hạ xuống nguyền rủa, nguyền rủa nó....
. Sẽ vĩnh viễn không xuất hiện chủ nhân mới."
"Cho nên từ xưa đến nay, thần điện cao nhất đã rất nhiều lần chợt hiện ra tia
sáng, đã rất nhiều lần rung động, nhưng từ đầu đến cuối, cửa lớn của nó đều
không mở ra dù chỉ một lần."
Giữa không trung, hai vị Phó điện chủ than nhẹ một tiếng.
"Vị đạo hữu đó đã thông qua được cửa thứ nhất, nhưng cũng tương tự với vị
Phó điện chủ thứ nhất cùng với lão Tứ và ta lúc trước, đều không thể thông qua
cửa thứ hai, không đẩy được cửa ra."
"Xem ra chúng ta lại nhiều thêm một đồng bạn rồi, đối với chúng ta mà nói,
vào thời điểm này có thể nhiều thêm một vị Phó điện chủ, cũng là chuyện tốt!"
Trong lúc hai vị này Phó điện chủ truyền âm với nhau, tu sĩ Nghịch Nguyệt
Điện ở đây cũng riêng phần mình thở dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325702/chuong-1543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.