Trong thời điểm những luồng suy nghĩ của Hứa Thanh đang tuôn trào, bên
trong mảnh hư vô này, trên một chỗ hồ nước khác, đội trưởng mặc một thân áo
đen, chắp tay sau lưng đứng ở nơi đó, ngẩng đầu nhìn lên hư vô phía trên.
Trong thần sắc mang theo thổn thức, tựa như đang hồi tưởng nhớ lại, một
vòng cảm giác tang thương thản nhiên dựng lên theo ánh mắt của y.
Hồi lâu, một tiếng thở dài bao hàm cảm xúc phức tạp truyền ra từ trong
miệng đội trưởng, vang vọng bốn phương, dấy lên từng tầng dư âm, làm cho
người ta có một loại cảm giác dạt dào tình cảm.
"Thiên địa nơi đây, cỏ cây nơi đây, hết thảy nơi đây, ta đều quen thuộc như
vậy....."
Đội trưởng thì thào.
Chỉ là, không đợi dư âm lời nói của y kết thúc, một âm thanh lạnh như băng,
lạnh lùng truyền ra từ trong mặt gương hồ nước dưới chân y.
"Ngươi mù hả? Nơi đây không có thiên địa, cũng không có cỏ cây, một khắc
Chúa Tể tạo ra nơi đây, từ đầu đến cuối chính là hư vô."
Đội trưởng trừng mắt nhìn, thần sắc như thường, không có bất kỳ lúng túng
sau khi bị vạch trần nào, ngược lại đáy lòng càng đắc ý, thầm nghĩ khí linh nho
nhỏ nhà ngươi thì biết cái gì, lão tử đây là đang nói chú ngữ.
Sau khi nói xong mấy câu dạo đầu, y ngẩng đầu lớn tiếng mở miệng.
"Về thí luyện nêu ra chí nguyện, ta đã nghĩ kỹ rồi!"
Mặt nước dưới chân chấn động, lão giả áo bào trắng ngóng nhìn, lạnh như
băng mở miệng.
"Nói ra chí nguyện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325698/chuong-1539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.