Ninh Viêm hoảng sợ nghẹn ngào, Ngô Kiếm Vu trợn mắt lớn đến cực hạn,
trong đầu càng là nổ vang, Lý Hữu Phỉ hoàn toàn ngây ngốc, U Tinh cũng bị
chấn động tâm thần.
"Thê tử trước?"
"Thần Linh?"
"Cái này... Cái này là tình huống như thế nào!"
Hứa Thanh cùng bọn họ không giống nhau, hắn nhìn chằm chằm tay phải
đang nắm chặt của đại sư huynh, như có điều suy nghĩ.
Về phần đám người Thế tử, phản ứng cũng có chút khác biệt, lão Bát hồ
nghi, Ngũ muội nheo mắt lại, trong mắt Minh Mai công chúa lộ ra vẻ trầm
ngâm, Thế tử bỗng nhiên mở miệng.
"Trong tay phải của ngươi đang cầm cái gì vậy?"
Mắt thấy biểu hiện của bọn họ như vậy, trong bụng đội trưởng nở hoa,
nhưng bảo trì biểu hiện ra tâm tình của mình chấn động, thở dài.
"Để cho mọi người chê cười rồi, năm đó tiểu Nguyệt Nguyệt muốn đi thành
Thần, lý niệm cùng ta không hợp, cuối cùng chúng ta chỉ có thể mỗi người đi
một lối, nàng làm Thần trên trời của nàng, ta làm người trên mặt đất của ta."
"Nhưng ta còn yêu nàng, cho nên ta lần lượt luân hồi, trong vô số năm
tháng, ta cam nguyện trở thành neo của nàng."
"Lấy ta, trở thành điểm nhân tính của nàng, khiến nàng sẽ không bị lạc trong
thần tính."
Đội trưởng ngữ khí bi thương, xòe tay phải của mình ra.
Ở trong đó, không có cái gì cả.
Bên ngoài là một mảnh im lặng, bọn Ninh Viêm bị chuyện xưa này chấn
động, chỉ là nghe có chút quen thuộc.
Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, hắn đã đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325691/chuong-1532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.