Xuất phát từ một số mục đích hoặc liên quan nhân quả, sẽ luôn có người cố
tình che giấu những màn hay chi tiết mà mình không thích, sửa chữa điều chỉnh
thậm chí thêm thắt bịa đặt, sau đó lại truyền lưu đi.
Lịch sử, là do phe thắng, bên còn tồn tại viết lại.
Mà chỉ cần năm tháng trôi qua, như vậy chân tướng là cái gì, cũng dần dần
không có người nào biết thực hư ra sao nữa.
Như lúc này, cảnh tượng mà Hứa Thanh thấy thì chúng sinh không cách nào
thấy.
Nó bị ẩn nấp trong thời gian, là gió đã lưu nó lại, giữ ký ức ở nơi này, sau đó
lại đưa vào trong thức hải của Hứa Thanh, hóa thành thủy mặc.
Mà hắn lúc đầu vốn cũng rất khó có thể làm cho nó xuất hiện, vô luận là gợn
sóng sát niệm hay là đoạn ký ức không trọn vẹn dưới năm tháng trôi qua này,
đều không cách nào khiến cho nó chắp vá lại được.
Là Triêu Hà Quang đã tăng thêm sắc thái cho nó, cố gắng bổ sung phần
không trọn vẹn, lúc này mới dần dần phác hoạ, hiển lộ ra đoạn lịch sử bị che
giấu đó ở bên trong cảm giác của Hứa Thanh.
Hắn nhìn tới thân ảnh Chúa Tể, nhìn qua thân ảnh Xích Mẫu, nghe thấy
người phía trước nói, cũng nghe thấy khúc ca của người sau.
Tiếng ca, cất lên.
Trong đó lộ ra một cỗ ý chí rung động đến tâm can, ẩn chứa cố chấp, đó là
một loại truy cầu vì lý tưởng mà có thể bỏ qua hết thảy.
Hình như ở trước mặt lý tưởng, vạn vật đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325678/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.