Hứa Thanh từng trải qua việc tiếp xúc với cấp Thần, cho nên có chỗ hiểu ra.
Giờ phút này lôi quang tản đi, bóng tối lại bao phủ tới, che giấu vòng xoáy
do nhóm Thế tử biến thành, mà theo tiếng kêu thảm thiết truyền đến càng xa,
hiển nhiên Thế tử cùng với huynh đệ tỷ muội đang dần dần đi xa.
Những nơi đi qua, nhất định là bị càn quét sạch sẽ.
Đội trưởng thở dài, nhìn vào những tờ da trong tay, cảm thấy trên người rất
đau, đáy lòng ngũ vị tạp trần, vì vậy nhìn qua Hứa Thanh.
"Tiểu Thanh, ngươi nói xem, cái này có phải là cố tình ác ý hay không....
."
"Ta hỏi bọn họ thì bọn họ nói không tới, vì vậy ta phải dùng chính mỡ của
mình để luyện chế ra ngọn nến, dùng da của chính mình luyện chế những lá
bùa, ngươi có biết cái này... Đau đớn cỡ nào không?"
Hứa Thanh gật đầu, an ủi một câu.
"Đội trưởng, thu lại đi, đoán chừng con đường tiếp theo không cần nữa,
cũng đừng lãng phí, có thể tiết kiệm chút nào hay chút đó, nhìn xem về sau có
thể lại dán lên thân lại hay không."
Đội trưởng mặt mày ủ rũ thở dài một tiếng, thu hồi tất cả da rồi đi thẳng về
phía trước.
Hạp cốc vẫn đen nhánh như trước, bốn phía vẫn âm lãnh nhưng không có
nguy hiểm gì nữa.
Ninh Viêm và Ngô Kiếm Vu cũng cảm khái trong lòng, Lý Hữu Phỉ cũng là
thổn thức, U Tinh không quan tâm tới cái này, thậm chí trong lòng còn rất hưng
phấn, Trần Nhị Ngưu không vui thì nàng liền vui.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325668/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.