Thiên địa nổ vang, cuồng phong gào thét.
Biển ánh sáng trên không trung sôi trào, trong ánh mắt của mọi người, cây
đinh đang không ngừng thành hình nhưng vẫn không cách nào hoàn toàn hiển lộ
ra, sau khi rực rỡ đến trình độ nhất định, đã bắt đầu tan rã.
Trong phòng phía nhà sau, Hứa Thanh đang khoanh chân đả tọa, trước mặt
trôi nổi một Nguyên Anh bảy màu.
Vô tận Triêu Hà Quang tràn ra từ trên người Nguyên Anh bảy màu này,
khuếch tán ra bát phương, hóa thành biển ánh sáng bên ngoài.
Mà giờ phút này Hứa Thanh giơ tay phải lên, cùng với tay của Nguyên Anh,
chạm vào nhau và nhập lại.
Có thể thấy rõ ràng, lòng bàn tay phải Hứa Thanh, chỗ đó đang có đường
nét một cây đinh, giờ phút này đang tiêu tán, dần mơ hồ.
Chợt nhìn thì làn da tay phải của hắn tương tự cùng những vị trí khác,
nhưng nếu như quan sát cẩn thận, có thể phát hiện sự khác biệt rất nhỏ, hình
như làn da tay phải, nhất là chỗ lòng bàn tay, trắng hơn một chút so với chỗ
khác.
Giống như bị ngâm tẩy rất nhiều năm vậy, làm cho người ta có một loại cảm
giác vô cùng thuần khiết.
Một lát sau theo đường nét cây đinh trong lòng bàn tay phải Hứa Thanh
hoàn toàn biến mất, biển ánh sáng biến thành cây đinh bên ngoài cũng sụp đổ,
tiêu tán không thấy.
Hứa Thanh mở mắt ra.
Trong thời gian ngắn, tất cả Triêu Hà Quang cuốn ngược lại, hội tụ thành
Nguyên Anh Triêu Hà, mà Nguyên Anh vào nháy mắt Hứa Thanh mở hai mắt
ra, quay trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325658/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.