Thanh Sa đại mạc.
Từng cơn gió giống như từng lưỡi dao sắc bén giấu ở bên trong hư vô, chém
nát từng đám cát sỏi, phát ra từng tiếng kêu sắc lạnh, bay qua giữa Hứa Thanh
cùng với đội trưởng.
Hứa Thanh đã mất đi ý thức, chỉ còn lại điên cuồng gào thét từ đằng xa mà
đến, tốc độ cực nhanh, trong chốc lát đã đến mười trượng trước đội trưởng.
Theo một tiếng tiểu sư đệ vang vọng, bước chân Hứa Thanh chợt dừng lại
ngoài mười trượng.
Trong đôi mắt đỏ thẫm tràn đầy hỗn loạn, hắn nhìn chằm chằm thân ảnh
phía trước, mà thân ảnh ấy chiếu vào, cũng khiến cho trong mắt của hắn xuất
hiện vùng vẫy, đã có một cái chớp mắt thanh tỉnh.
Vào thời khắc này, nhân tính và thần tính đối kháng cũng trở nên vô cùng
kịch liệt, thân thể Hứa Thanh run rẩy, hắn nhận ra đại sư huynh, nhưng hắn
không cách nào khống chế đói khát trong cơ thể mình.
"Đại sư huynh..."
Giọng nói khàn khàn của Hứa Thanh truyền ra, vực sâu do nhân tính cùng
thần tính đối kháng hình thành lần nữa nuốt hắn vào bên trong, trong miệng
Hứa Thanh truyền ra tiếng kêu rên thống khổ, quay người bay thẳng đến xa xa! Hắn vậy mà lại kiềm chế tới gần đại sư huynh!
Một màn này, khiến Trần Nhị Ngưu nhìn thấy cũng liền thay đổi sắc mặt.
Y lý giải Hứa Thanh, càng hiểu rõ đau khổ Hứa Thanh thừa nhận trong giờ
khắc này, cho nên y biết rõ dưới trạng thái đó, còn có thể đưa ra lựa chọn kiềm
chế như vậy, đã nói rõ Hứa Thanh không tầm thường, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325638/chuong-1479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.