Thời gian dần trôi, năm ngày qua đi.
Từ sau khi chân trời xuất hiện tia sáng Hồng Nguyệt, tính đến bây giờ đã là
tám ngày.
Trong tám ngày này, phần cuối cùng của bầu trời đỏ thẫm đã hóa thành hình
dạng giống như một mặt trăng lưỡi liềm, càng có rất nhiều quang mang, lấy cảm
giác sền sệt như máu tươi không ngừng lan tràn ra chung quanh.
Nếu như biến toàn bộ bầu trời thành một màn sân khấu cực lớn, như vậy vẻn
vẹn mấy ngày này, màu đỏ kia đã lan tràn tới phạm vi hai ba phần.
Dựa theo cái tốc độ này tiếp tục, sợ là vào khoảng 1 năm, toàn bộ bầu trời,
sẽ hoàn toàn trở thành một màu đỏ tươi.
Đó cũng chính là ngày Hồng Nguyệt đến, cũng là thời khắc toàn bộ vạn vật
chúng sinh của Tế Nguyệt đại vực gõ vang tiếng chuông tang.
Đếm ngược, đã bắt đầu.
Chúng sinh cũng không cần phải áp chế cảm xúc điên cuồng cuối cùng
trước khi tử vong nữa, vì vậy liền cứ thế phóng xuất toàn diện ra.
Giết chóc, không ngừng diễn ra.
Giữa tu sĩ là như thế, giữa phàm tục cũng giống như vậy.
Cường giả ức hiếp kẻ yếu, kẻ yếu khi dễ người yếu hơn, người yếu hơn liều
chết phản kháng, đánh cược hết thảy trong tiếng gào thét dữ tợn vang vọng.
Điên cuồng trước khi tử vong thổi qua, biến thế gian thành Địa Ngục, yêu
quái hoành hành.
Thanh Sa đại mạc, cũng đồng dạng là như vậy.
Tất cả thế lực, trong tám ngày này đều xuất hiện trình độ điên cuồng khác
biệt, giết người, bị giết, đã trở thành quy tắc mới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325636/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.