"Đây là đoạt xá?"
Tu sĩ trung niên thì thào, cảm giác có một cỗ cảm giác không khỏe bao phủ
trong lòng, giống như mặc vào một bộ quần áo chật chội vậy.
Nhưng trong tiềm thức của hắn lại rất quen thuộc đối với bộ quần áo này,
nguyên do hình thành vết sẹo trên mặt cũng vô cùng rõ ràng, thậm chí Hứa
Thanh nhắm mắt lại, hết thảy quá khứ đã qua của cỗ thân thể này cũng có thể
chậm rãi nổi lên.
Chỉ bất quá không có ý nghĩa, có thể tùy thời bị hắn xóa đi, thậm chí sau khi
xóa đi, Hứa Thanh cảm thấy chính mình sẽ càng thoải mái hơn.
Cái nhận thức này vừa hiện ra, thân thể Hứa Thanh bỗng nhiên chấn động,
đôi mắt chợt mở ra.
"Ký ức?"
"Hình như ta đã hơi hiểu, nếu như nói linh hồn là tổng hợp của sinh mệnh
cùng với khí tức còn có cả tinh thần, như vậy đích xác là hư vô mờ mịt, cũng có
thể nói là do vô số thứ không chân thật tạo thành thân thể chân thật!"
"Mà một khắc sinh mệnh được sinh ra, chớp mắt cảm giác tới bản thân cùng
bên ngoài, thật ra liền tạo thành ký ức!"
"Nếu như ví von linh hồn thành một cái lỗ hổng trên thẻ tre, như vậy ký ức
chính là văn tự phía trên... Chúng nó là nhất thể!"
"Cho nên thời điểm đoạt xá, tuy rằng ta trở ngại tu vi không cảm giác được
việc thôn phệ linh hồn đối phương, nhưng rõ ràng cảm thụ được quá trình cắn
nuốt ký ức của đối phương.
"Đối với người phàm tục mà nói, sau khi tử vong ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325628/chuong-1469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.