"Ngươi ngươi ngươi …ngươi làm sao vậy?" Đôi mắt Ngô Kiếm Vu trợn to,
y nhìn Hứa Thanh đi tới, nhìn vào mắt Hứa Thanh, nhìn thấy máu tươi chảy
xuôi, tâm thần chấn động, giọng của y cũng đưa tới người bên ngoài chú ý.
Rất nhanh, đội trưởng cùng với Lý Hữu Phỉ, còn có Linh Nhi cũng chú ý tới
Hứa Thanh đi tới.
"Hứa Thanh ca ca!"
Linh Nhi cấp bách nhanh chóng chạy ra, ôm lấy Hứa Thanh.
Hứa Thanh sờ lên đầu Linh Nhi, cười một cái, Linh Nhi cũng là có màu sắc.
"Không sao, ta đang tu hành."
"Nhưng mà tu hành cái gì lại cần móc xuống hai mắt của chính mình chứ?"
Linh Nhi khóc.
Hứa Thanh trấn an một phen, đi vào tiệm thuốc, một tấm hình hiện ra trong
mắt của hắn, đội trưởng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, Lý Hữu Phỉ vẻ mặt
kinh ngạc, Ninh Viêm thì là trợn to mắt.
U Tinh tiếp tục nấu nước, Thế Tử ngồi cách đó không xa, nhìn về phía
mình.
Hứa Thanh vỗ vỗ vào sau lưng Linh Nhi, cất bước đi tới trước mặt Thế Tử,
ngồi ở một bên, suy tư một phen.
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng.
"Tiền bối, ta vẫn không làm được, coi như là móc mắt ra, nhưng ta vẫn
không thể làm cho Độc Cấm tản ra từ ánh mắt của ta, dù là cảm giác thế giới,
vẫn không cách nào làm cho Độc Cấm theo thần niệm của ta xâm nhập."
Thế Tử nâng chung trà lên uống một ngụm, đang muốn tiếp tục lấy phương
thức huyền diệu như lúc trước để chỉ điểm, nhưng sau khi suy nghĩ một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325626/chuong-1467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.