Ninh Viêm đang lau chùi, Lý Hữu Phỉ đang sắp xếp lại đan dược, đội trưởng
đang thủ vệ, về phần Ngô Kiếm Vu thì là đứng bên cạnh Thế Tử, đang ngâm
thơ cho Thế Tử nghe.
"Gia gia mở mắt thiên hạ sáng, đàn bà hộ vệ chớ càn rỡ!"
Thế Tử đang uống trà nghe vậy, liếc mắt nhìn Ngô Kiếm Vu, nở nụ cười.
Ngô Kiếm Vu nhanh chóng cúi người với vẻ mặt nịnh nọt, sau đó lé mắt
nhìn đội trưởng cùng với U Tinh nấu nước một bên, trong mắt lộ ra ngạo nghễ.
Trong khoảng thời gian này, rốt cuộc y đã tìm được phương pháp nịnh nọt
lão gia gia, đó chính là mỗi sáng sớm ngâm thơ cho lão gia gia nghe, ngày qua
ngày dưới sự cố gắng của mình, y cảm thấy hiệu quả rất nổi bật.
Giờ phút này nói xong, y liền nhanh chóng chạy tới cửa, tiếp tục ngâm thơ
trong bão cát.
Hứa Thanh đã quen với tiệm thuốc thường ngày, sau khi nhẹ gật đầu về phía
Linh Nhi, hắn ngồi ở bên cạnh Thế Tử.
"Có đầu mối sao?" Thế tử nhìn Hứa Thanh, Anh Vũ trên bờ vai cũng ngạo
nghễ nhìn qua Hứa Thanh.
Hứa Thanh lắc đầu.
"Tiền bối, đến cùng thì công pháp Hoàng cấp là cái gì?"
Hứa Thanh hỏi một câu, đây là lần đầu tiên trong những ngày này hắn hỏi ý
Thế Tử.
Thế Tử không nói chuyện, ánh mắt chuyển khỏi trên người Hứa Thanh, rơi
vào chỗ Trần Nhị Ngưu, Hứa Thanh cũng tùy theo nhìn lại.
Đội trưởng ôm kiếm, không có quan tâm tới ánh mắt của Hứa Thanh cùng
Thế Tử, y quét mắt nhìn qua Ngô Kiếm Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325620/chuong-1461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.