Xa xa, Hứa Thanh đang khoanh chân đả tọa, thân thể đang run rẩy, trên trán
đều là mồ hôi.
Giờ phút này trên đỉnh đầu của hắn thình lình nổi lơ lửng ba cái mặt trời
nhỏ, một cái là khuôn cửa, một cái là vòng tròn, cái cuối cùng chính là viên cầu.
Ba cái mặt trời này tràn ra lực lượng cực nóng, phủ xuống trên người Hứa
Thanh, mặt đất bốn phía thình lình còn có trên trăm bộ thi hài hóa thành thây
khô, chính là tu sĩ của Hồng Nguyệt Thần Điện.
Trong đó đã bao hàm hơn mười Thần nô, ba Thần bộc cùng với một Thần
sứ.
Những người khác còn tốt, duy chỉ có tên Thần sứ giờ phút này thân thể run
rẩy, muốn vùng vẫy nhưng lại không có ích gì, trong mắt khi thì thanh tỉnh khi
thì mờ mịt, trên mặt đều là đau đớn khổ sở.
Dưới ba mặt trời nhỏ bao phủ xuống, lực lượng Hồng Nguyệt trên người
bọn họ bị hong khô từ trong thân thể ép ra ngoài, hóa thành từng đạo sợi tơ
huyết sắc, bay thẳng đến Hứa Thanh ở chính giữa.
Sau đó liền theo thất khiếu cùng với toàn thể lỗ chân lông trên thân của Hứa
Thanh, không ngừng chui vào.
Hứa Thanh đang tu hành.
Sau khi bọn họ rời khỏi vùng núi Bạch Vân, Thế Tử đã yêu cầu hắn bắt tất
cả tu sĩ Thần Điện tới, dựa theo trận pháp nào đó xếp đặt chung quanh Hứa
Thanh.
Lực lượng Hồng Nguyệt trong cơ thể của bọn họ thật giống như bị mặt trời
chiết xuất, việc này khiến cho Hứa Thanh thuận lợi hơn trong việc tiêu hóa,
Nguyên Anh Tử Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325591/chuong-1432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.