Trên mặt lão giả tràn ngập bi phẫn, trong lời nói lộ ra nghẹn khuất, không
mở miệng còn tốt, mới mở miệng là không thể ngừng lại được.
Thậm chí đến đằng sau còn không cần đội trưởng phối hợp kinh hô, lão liền
tự mình thao thao bất tuyệt, phát tiết hậm hực trong đáy lòng, cho đến nói hồi
lâu mới rút cuộc mắng chửi xong.
Còn thở phào một hơi rất dài, giống như áp lực ở trong nội tâm cuối cũng đã
tràn ra hơn phân nửa.
Trong mắt đội trưởng lộ ra đồng cảm.
"Vậy ngươi đúng là có chút thảm, đã tìm được là ai làm chưa?"
"Trong khoảng thời gian này ta đã ở đây nhớ lại là kẻ thù nào, đã tập trung
vào ba người, nhất là cái người Điền Qua Tử, ta hoài nghi tám chín phần mười
chính là gã an bài!"
Lão giả nghiến răng, trong mắt lộ ra kiên định, sau đó lấy ra hai túi trữ vật,
đưa cho đội trưởng, vừa nhìn về phía Hứa Thanh.
"Gặp nhau chính là duyên phận, ta biết rõ hai vị đạo hữu không đơn giản,
lão phu hiểu rõ quy củ, ra ngoài cũng sẽ không nói nhiều, chút lòng thành này
để biểu thị sự thành kính, chúng ta kết giao bằng hữu."
Đội trưởng cười ha ha, giơ tay lên tiếp nhận túi trữ vật, quét thần thức qua
phát hiện bên trong có không ít thứ tốt, vì vậy nụ cười rực rỡ, nhiệt tình mở
miệng.
"Chúng ta đã là hảo hữu rồi, ngươi quay lại nhớ kỹ cắm cây hương vào
trước miếu thờ của ta."
"Nhất định!"
Lão giả trịnh trọng nói, cũng chắp tay về Hứa Thanh, cáo từ rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325588/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.