"Hình như Hồng Nguyệt Thần Điện đã sớm tìm được.”
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, trầm giọng mở miệng.
Đội trưởng nghe vậy, lập tức điều khiển mặt trời nhanh chóng bay theo, một
đường mật thiết chú ý, bọn họ rất nhanh liền thấy Hồng Nguyệt Thần Điện
ngừng lại trên một chỗ sơn cốc.
Con mắt huyết sắc cực lớn kia tràn ra ánh sáng yêu dị, khóa chặt sơn cốc
phía dưới, sau đó một đạo ánh sáng hồng sắc liền bộc phát ra từ trong con mắt
này.
Vô số tơ máu lập lòe, tạo thành một đạo phù văn ấn ký, rơi vào sơn cốc.
Đại địa chấn động, núi đá vỡ vụn, sơn cốc lập tức sụp xuống, dấy lên vô số
bụi đất, ảnh hướng đến bốn phía, đồng thời, chỗ mặt đất nguyên bản của sơn
cốc giờ phút này đã lõm xuống, lộ ra một cái lỗ thủng thật lớn.
Trong đó thình lình tồn tại một cái địa quật.
Chính giữa, trong vô số núi đá bùn đất tung bay, mơ hồ có thể nhìn thấy
được có một tế đàn, phía trên có một người đang nằm, giống như muốn vùng
vẫy, nhưng vô lực nhúc nhích, trên người còn có rất nhiều khói độc tản ra.
Nhất là bốn phía tế đàn, có thể nhìn thấy được từng bãi từng bãi máu đen, có
khô héo có mới mẻ, hiển nhiên là người này đã ở trong nơi đó hồi lâu rồi, cũng
không biết đã phun ra bao nhiêu máu.
Sau khi Hứa Thanh nhìn thấy, đáy lòng thở dài.
Hắn nhận ra là độc của chính mình...
Đội trưởng trừng mắt nhìn, cảm thấy chất độc kia có chút nhìn quen mắt, vì
vậy hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325586/chuong-1427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.