Mắt thấy Trần Nhị Ngưu cũng thuận theo chính mình, mà Thế Tử còn giúp
mình gõ đối phương, nội tâm Anh Vũ vô cùng kích động, lá gan hoàn toàn lớn
lên.
Nó cảm thấy lúc này chính là thời khắc mình tỏa sáng, cũng là đỉnh phong
chim sinh*, vì vậy triệu hoán phụ thân của mình tới đây xoa bóp cho gia gia,
sau đó nhìn hằm hằm Hứa Thanh, nó chuẩn bị báo thù.
(*Chim sinh: mượn ý từ nhân sinh, thay nhân bằng chim, chỉ cuộc đời của
con chim. Tương tự cũng có "hồ sinh", "rắn sinh",...)
"Còn ngươi nữa, Tiểu Thanh, đường dài đằng đẵng, ngươi còn không khiêu
vũ cho gia gia ta, để cho gia gia ta vui vẻ."
Ninh Viêm và Ngô Kiếm Vu nghe vậy, lén lút nhìn lại, đội trưởng thì là cười
nhạt.
Hứa Thanh từ đầu đến cuối mặt không cảm xúc, giờ phút này đưa mắt nhìn
Anh Vũ.
Anh Vũ ngẩng đầu, truyền ra âm thanh ngạo mạn.
"Ngươi nhìn..... Ặc?!"
Lời còn chưa nói xong, nó liền phù phù một tiếng té ngã rơi xuống đất, trực
tiếp phun ra máu tươi, la thất thanh.
"Làm sao còn có độc!"
Hứa Thanh thần sắc bình tĩnh, không đi để ý tới Anh Vũ, mà nhìn về phía
Thế Tử, cung kính mở miệng.
"Tiền bối, lúc trước ngài nói nội tình Hồng Nguyệt có chút ít liên quan cùng
ta, không biết cụ thể là cái gì?"
Thế tử liếc mắt nhìn Anh Vũ, cười cười giơ tay sờ lên trên người nó, trong
mắt rất nhanh lộ ra một tia kỳ dị, quay đầu nhìn Hứa Thanh.
"Đây là đòn sát thủ sư tôn ta chuẩn bị cho ta, một loại độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325583/chuong-1424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.