Mà Lý Hữu Phỉ lại càng hoảng sợ vượt qua tất cả mọi người, sau khi đi theo
Hứa Thanh, lão cảm thấy việc phát sinh mỗi ngày, đều phá vỡ tưởng tượng của
mình, ngắn ngủi mấy tháng, việc lão thấy và trải qua đã vượt qua cả nửa đời
trước của lão.
Dưới mắt mặc dù không biết người tới là tồn tại thế nào, nhưng lão nhìn lấy
mặt trời vô cùng cuồng bạo lúc trước tựa như một món đồ chơi trong tay người
này, đáy lòng đã sớm hoảng sợ tột cùng.
Đội trưởng bên đó cũng là con ngươi co rút lại, trong lòng dấy lên sóng lớn
ngập trời, còn có vô tận mờ mịt.
"Bên trong mặt trời của ta làm sao lại nhiều hơn một người... Ta vớt ra cái
thứ quái quỷ gì vậy? Còn nữa, người này nhìn... Có chút quen mắt."
Thân thể đội trưởng run rẩy.
Cùng nhau run rẩy, còn có Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhìn qua thân ảnh cầm mặt trời đi tới phía mình này, đáy lòng
của hắn cũng có chút mờ mịt, hắn chẳng thể nghĩ tới, đội trưởng đi làm việc
nhỏ, vớt cái mặt trời, thế mà lại đặc biệt vớt Thế Tử của Chúa Tể lên! Giờ phút này nhìn qua đối phương, Hứa Thanh không khỏi nhớ tới một màn
bọn họ tìm được thiết cầu ở dưới đáy sông lúc trước.
Nghĩ đến lúc đó, Thế Tử hẳn là ở ngay bên trong thiết cầu.
Tiếp theo Hứa Thanh lại nghĩ tới những lời đồn kia, đoán được Thế Tử và
Minh Mai công chúa sau khi đánh một trận cùng Thần tử Hồng Nguyệt, đối
phương hẳn là ẩn giấu ở bên trong mặt trời viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325581/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.