Hứa Thanh dừng bước chân lại, chú ý đến trên người lão giả này, không nói
gì.
Mà hắn trầm mặc cũng khiến cho tâm thần lão giả run rẩy, vô cùng áp lực.
Cho đến một lát sau, Hứa Thanh giơ tay phải lên trảo một cái, ba cái túi trữ
vật trước mặt lão giả lập tức bay tới, sau khi bắt được Hứa Thanh liền quay
người, đi về phía tiệm thuốc.
Theo Hứa Thanh rời đi, áp lực bao phủ trên người lão giả lập tức tiêu tán,
cảm giác sống sót sau tai nạn khiến cho lão giả thở sâu một hơi, lão nhìn qua
bóng lưng Hứa Thanh, trịnh trọng cúi đầu, quay người nhanh chóng rời đi.
Nhưng lão không phát hiện, bên trong cái bóng phía sau mình, giờ phút này
có một con mắt hơi mở ra, sau đó lại nhanh chóng ẩn nấp.
Hứa Thanh tạm thời không giết Lý Hữu Phỉ, hắn lưu lại một cái ảnh nhãn
quan sát một chút, nếu như đối phương thật sự giống như lời Trần Phàm Trác
nói, thả lão một ngựa cũng không phải là không thể.
Nhưng nếu như là giả, còn tồn tại ác ý, như vậy bất kể người này làm bao
nhiêu việc, đều không có bất luận khả năng giữ mạng nào, Ảnh Tử sẽ khống chế
thân hình kia, để cho lão tự thôn phệ chính mình, cho đến khi bị ăn sạch sẽ.
Giờ phút này, sau khi Lý Hữu Phỉ rời đi, mặc dù bầu trời vẫn còn lờ mờ
nhưng đã không còn sương mù, Trần Phàm Trác nhìn qua tất cả, kính sợ trong
lòng đối với Hứa Thanh cũng đã đạt đến cực hạn.
Gã thấy rất may mắn vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325556/chuong-1397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.