Theo danh tiếng của tiệm thuốc lan truyền bên trong thổ thành, sinh ý cũng
đã càng ngày càng tốt hơn, nhất là từ sau khi tu sĩ trung niên kia mua Giải Độc
đan ở nơi đây, bởi vì thành công hóa giải nguy cơ, cho nên cũng càng ngày càng
cung kính đối với Hứa Thanh bên này.
Dưới sự chấn nhiếp của bọn họ, rất nhiều tiểu thế lực không dám trêu chọc
tiệm thuốc, có đám bọn họ che chở, việc mua bán đan dược cũng trở nên vô
cùng thuận lợi, trên cơ bản mỗi ngày đều có thể bán trên trăm khỏa Bạch Đan.
Cũng may là Hứa Thanh tồn kho không ít, thỉnh thoảng cũng sẽ ra tay luyện
chế.
Về phần phương diện thảo dược thì hắn ngoại trừ bản thân tích lũy trong
nhiều năm qua, cũng có thu mua ở bên ngoài.
Mặc dù cũng không có thu được quá nhiều, thế nhưng vị tu sĩ trung niên
Trần Phàm Trác kia thỉnh thoảng sẽ đến, mỗi một lần đều rất là khách khí và
cung kính, đưa tới không ít thảo dược.
Có đôi khi Hứa Thanh không có ở đây, sau khi gã đưa dược thảo tới biết
được cũng không tiện quấy rầy, vì vậy liền chắp tay về phía Linh Nhi liền quay
người rời đi.
Người biết được đúng mực như vậy, khiến cho người ta rất khó nổi lên ác
cảm, giống như lúc này, phía ngoài cửa tiệm, thân ảnh của Trần Phàm Trác lại
lần nữa xuất hiện, gã cũng không ỷ vào thân phận cùng tu vi mà bỏ qua người
xếp hàng bên ngoài, thay vào đó là đứng ở một bên chờ đợi.
Cho đến lúc trống không, gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325553/chuong-1394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.