"Không phải ta!" Đáy lòng Ninh Viêm hoảng sợ, cấp tốc mở miệng.
"Là ở phương hướng chỗ ta đang đứng có đúng hay không, nhất định là như
vậy!"
Ninh Viêm vội vàng dịch chuyển khỏi, đi đến bên người Ngô Kiếm Vu.
Nhưng vào lúc gã di chuyển, kim đồng hồ chỉ dẫn của la bàn huyết mạch
trong tay đội trưởng cũng đồng thời tùy theo đó mà di chuyển, khóa chặt Ninh
Viêm như cũ.
Sắc mặt đội trưởng trở nên ngưng trọng, thâm ý sâu sắc liếc mắt nhìn Ninh
Viêm, nhàn nhạt truyền ra lời nói.
"Lấy ra!"
Thần sắc của Ngô Kiếm Vu cũng biến hóa, mạnh mẽ nhìn về phía Ninh
Viêm, theo bản năng mở miệng.
"Cây già khai hoa tử tôn gia, có hi vọng là phụ thân ngươi?"
Ninh Viêm hãi hùng khiếp vía, không có tâm tình để ý tới Ngô Kiếm Vu,
giờ phút này thần sắc của gã lộ ra mờ mịt, đáy lòng dời sông lấp biển.
Gã vốn tưởng rằng phía mình đứng trùng lặp cùng với kẻ trộm mộ kia,
nhưng lúc này lại thấy mục tiêu của cây kim đồng hồ kia rõ ràng đúng là chính
mình.
Nghĩ đến ý nghĩa đại biểu cho điều này, Ninh Viêm hoảng sợ, vội vàng ba
ba dập đầu giải thích.
"Nhị Ngưu sư huynh, thật sự không phải là ta, ta cũng không biết đây là
chuyện gì nữa."
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ cổ quái, không nói chuyện, mà đội trưởng thì
nhướn lông mi lên.
"Nhanh lấy ra!"
"Lấy ra cái gì hả, hai ta thật sự không có quan hệ huyết mạch."
Ninh Viêm vẻ mặt buồn rười rượi, thân thể cũng đang phát run.
Đội trưởng nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325520/chuong-1361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.