Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ trầm ngâm, chậm rãi mở miệng.
"Nếu như là cái sau, như vậy sẽ có thể thu được thêm càng nhiều Thiên
Mệnh hơn nữa, cũng có rèn luyện nhiều hơn đối với linh hồn."
Đội trưởng nghe vậy, trong mắt lộ ra kỳ mang.
"Không sai, nhất là ở dưới sấm sét này, hiệu quả rèn luyện đối với linh hồn
rất tốt."
"Ta muốn thử xem." Sau khi Hứa Thanh suy tư, bình tĩnh mở miệng.
"Thật ra còn có một cái phương pháp, ngươi có thể trốn ở trong tiểu thế giới
của ngươi." Đội trưởng liếm liếm bờ môi, y cảm thấy rất có hứng thú đối với ý
nghĩ này của Hứa Thanh.
Hứa Thanh nghe vậy cảm thấy có đạo lý, vì vậy hai người liền thương nghị
một phen, tìm một cái sơn cốc gần đó, bắt đầu chuẩn bị.
Ninh Viêm và Ngô Kiếm Vu nhìn toàn bộ hành trình thương lượng của hai
người bọn họ, cũng có chút khó tin, giờ phút này cả hai đứng ở bên ngoài sơn
cốc, nhịn không được giao lưu với nhau.
"Tại sao ta lại cảm giác bọn họ lại đang tìm đường chết nhỉ?"
"Tự tin một chút, xóa hai chữ cảm giác kia đi....." Ninh Viêm thở dài,
nhanh chóng rời xa sơn cốc, gã có một loại dự cảm xấu, nhưng không đợi gã
chạy quá xa, dự cảm đã trở thành sự thật.
Một cỗ hấp lực bộc phát từ trong sơn cốc, trực tiếp bao phủ kéo gã đi vào.
"Tiểu sư đệ, chúng ta còn có vũ khí nữa, có vũ khí ở đây, ngươi sẽ nắm chắc
càng lớn."
Giọng nói của đội trưởng vang vọng trong sơn cốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325512/chuong-1353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.