"Trong kế hoạch của ta, chuyện lớn thứ sáu chính là sau khi đi đến Tế
Nguyệt đại vực, lấy cây đinh trên mi tâm nhi tử thứ ba của Chúa Tể tới tay, sau
đó chuyện lớn thứ tám là thả Thế Tử ở dưới Thiên Hỏa Hải ra..."
"Nhưng tiểu Thanh đi Thiên Hỏa Hải một chuyến, thế mà... Đều hoàn
thành? Hơn nữa còn không phải hoàn thành một nửa hay một cái, thậm chí
thuận tay còn hoàn thành vượt mức, cứu cả nhi nữ thứ ba của Chúa Tể ra?"
"Tiết tấu này rõ ràng không đúng, đáng lẽ ra phải là ta dẫn theo hắn đi làm
đại sự mới phải nha..."
Đội trưởng u oán liếc mắt nhìn Hứa Thanh.
Còn một điều càng làm cho đáy lòng của y sôi trào lên, là cuối cùng Hứa
Thanh thế mà lại thu được một cái mảnh vỡ của Đại Thế Giới.
Nghĩ đến mình trăm cay nghìn đắng đến đây, chỉ là vì in dấu vân tay, mà
tiểu Thanh rõ ràng nhổ tận gốc nơi đây, cũng lấy mất...
"Không được, ta nhất định phải cố gắng, ta thân là đại sư huynh, không có ai
quen thuộc nơi này hơn ta, nhất định phải dựng lại uy nghiêm của đại sư huynh,
làm đại sự, nhất định là ta tới khởi xướng!"
Trong mắt đội trưởng lộ ra kiên định, giữa lúc gào thét, tốc độ nhanh hơn.
Cứ như vậy một nén nhang sau, thân ảnh bốn người cuối cùng cũng vọt ra từ
lòng đất, một khắc bước lên băng nguyên, đội trưởng vỗ trán một cái, hô to một
tiếng.
"Tiểu Viên Tử!"
Một đoàn ánh lửa ảm đạm lập tức bay ra từ mi tâm của y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325510/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.