Thời điểm chúng sinh run rẩy, xa xa phía chân trời xuất hiện một mảnh ánh
sáng đỏ thẫm lập lòe.
Đó là chấn động đến từ Hồng Nguyệt Thần Điện, kịch biến nơi đây lớn như
thế, Hồng Nguyệt Thần Điện không thể nào không biết.
Mà thứ đến bây giờ không phải là Thần sứ, mà là một cái chưởng ấn mênh
mông.
Vân tay trên chưởng ấn như những khe rãnh, có thể nhìn thấy rõ ràng, tràn
ra hồng mang rực rỡ, như là huyết quang, lan tràn bát phương.
Nó từ phía chân trời tới gần, càng lúc càng lớn, cho đến cuối cùng phô thiên
cái địa, phảng phất như có Thần Linh từ trên cao vô tận ấn bàn tay xuống, bao
phủ băng nguyên phía Bắc, nhấn về tới phía mảnh vỡ Đại Thế Giới.
Như muốn trấn áp toàn bộ cả băng nguyên phía Bắc lại.
Hư vô vỡ vụn, băng nguyên run rẩy, tuyết bay cuốn ngược lại, chúng sinh
thất thần.
Mà bên trong cái mảnh vỡ Đại Thế Giới đó, vô luận là thân ảnh màu lam
hay là nhi nữ của Chúa Tể đi ra từ trong quan tài đều không hề ngẩng đầu lên
chú ý chút nào.
Bọn họ vẫn đang ngóng nhìn lẫn nhau.
Đến cảnh giới của bọn họ, rất nhiều chuyện, rất nhiều suy nghĩ, chỉ cần
dùng ánh mắt nhìn qua, liền riêng phần mình rõ ràng.
Giờ phút này, nhi nữ của Chúa Tể đã biết mục đích của Thế Tử.
"Ngươi xác định?" Giọng nói khàn khàn tựa như hai miếng sắt cạ và nhau,
lộ ra chói tai, vang vọng ra.
"Tam tỷ, Xích Mẫu ngủ say, cơ hội này rất khó có được, ta muốn đi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325508/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.