Có thể nhìn thấy ba người đội trưởng ở trong nơi này, Hứa Thanh cảm thấy
không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng đã ước định là tụ hợp trên Thiên Ngưu Sơn,
chính mình lúc trước còn cân nhắc nhanh chóng đi qua, nhưng đối phương rõ
ràng cũng đang ở đây.
Nhưng loại cảm giác này không thể tưởng tượng nổi này chỉ hiện lên một
cái chớp mắt liền tan biến, hình như đội trưởng xuất hiện ở nơi đây, cũng là hợp
lý.
Dẫu sao dựa theo sự điên cuồng của đối phương, hình như càng là nơi
không cách nào tưởng tượng, y sẽ lại càng dễ dàng xuất hiện.
Trên con đường tự tìm đường chết này, đội trưởng đã càng chạy càng xa,
vĩnh viễn không biết mệt, cho đến có một ngày mộng tưởng tìm đường chết trở
thành sự thật, mới có thể kết thúc sự điên cuồng cả đời này của y.
Những thứ cảm khái này, chỉ hiện lên nháy mắt trong lòng Hứa Thanh, giờ
phút này hắn không có chút do dự, một khắc cây đinh màu lam ầm ầm đâm
xuống đại địa, thân thể hắn chợt bay lên không, rời khỏi cây đinh.
Lấy tốc độ của cây đinh, Hứa Thanh chỉ rời khỏi nháy mắt liền đã hoàn toàn
rời xa, bây giờ trên người hắn vẫn còn có ánh sáng màu lam bảo hộ, sau khi
thoát ly cái đinh hắn chợt nhoáng một cái, bay thẳng đến phía ba người đội
trưởng xa xa.
Sau lưng Hứa Thanh, cây đinh màu lam cực lớn kia tốc độ càng lúc càng
nhanh, nhấc lên phong bạo, càng có biển ánh sáng màu lam vờn quanh, trong
lúc bầu trời tan vỡ và đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325506/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.