Hứa Thanh mắt thấy như thế, biết đối phương không muốn tiếp tục cái đề tài
này, cho nên cũng không đưa ra câu hỏi.
Hắn hiểu được, Đoan Mộc Tàng hẳn là thành viên của cái tổ chức Nghịch
Thần Điện đó, mà lão có thể nói ra những thứ này ở trước mặt mình, đủ để nói
rõ tín nhiệm của Đoan Mộc Tàng với mình.
Vì vậy trong lòng Hứa Thanh cũng nhớ lại những lời Đoan Mộc Tàng nói,
nhiều lần suy tư.
Cứ như vậy, thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Tám ngày sau, đoàn xe của bọn họ rốt cuộc đã đi tới trung tâm khu vực phía
đông, xa xa, một tòa sơn cốc cực lớn chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.
Hai bên sơn mạch lớn đến động trời, siêu việt hết thảy thân núi Hứa Thanh
đã từng nhìn thấy, bên trên là quái thạch lởm chởm, dưới sắc trời lờ mờ, trông
chúng tựa như yêu ma quỷ quái.
Chỗ lõm chính giữa hình thành sơn cốc, như một chiếc miệng Hoàng Tuyền
mở rộng, nhìn thấy mà giật mình, đồng thời những cơn gió thổi tới, cũng giống
như tiếng gào khóc thảm thiết, gào thét bát phương.
Giữa không trung trên sơn cốc thình lình trôi nổi lơ lửng một trái tim huyết
sắc cực lớn.
Nó đang đập, âm thanh thình thịch khuếch tán ra, làm cho sơn cốc âm u tăng
thêm một bầu không khí quỷ dị, phủ thêm một lớp quần áo huyết sắc.
Thần Điện cùng với pho tượng bên trên trái tim tản mát ra uy áp kinh người,
cao cao tại thượng.
Bốn phía còn nổi có không ít thiên thạch trôi lơ lửng, phía trên đều có thân
ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325492/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.