Màn trời màu lam trên cao đã bị chia năm xẻ bảy, bị xé rách thành vô số
mảnh, tung bay bên trong thành trì.
Mây trắng cũng là như thế.
Trong thành trì, hàng trăm cỗ thi thể rải rác, nữ có nam có, còn có cả nhi
đồng.
Tử trạng rất thảm, có rất nhiều người bị chém đứt thân thể, có rất nhiều
người nửa thân hình đều đã thành thịt nát, còn có một chút thì chia năm xẻ bảy,
rõ ràng cho thấy dưới vũ lực vây bắt, bởi vì vô cùng yếu ớt mà tan vỡ.
Tiếng nói cười hoan hô trước kia, giờ phút này đã trở thành tĩnh mịch.
Sự ấm áp cùng hữu ái trong trí nhớ, bây giờ đã hóa thành lạnh như băng.
Phần mộ, hoàn toàn chính xác đã thành phần mộ.
Phần lớn phòng ốc sụp xuống, máu tanh không cách nào tiêu tán, mang theo
mùi hư thối, lan tràn bốn phương.
Linh Nhi lập tức bay thẳng đến thành trì, lão tổ Kim Cương Tông trong
xương cá cũng run rẩy, vội vã phóng đi, sau khi bọn họ nhảy vào thành trì, toàn
bộ dừng ở chỗ đó.
Sau một khắc, tiếng khóc truyền ra từ trong miệng Linh Nhi, thân thể lão tổ
Kim Cương Tông biến ảo, đôi mắt đỏ thẫm.
Hứa Thanh lặng lẽ bước tới gần, nhìn tòa thành trì quen thuộc, nhìn hết thảy
quen thuộc, trong lòng của hắn đau đớn, trong đầu của hắn hình như có tiếng
rống động trời vang vọng.
Hứa Thanh đã thấy qua tử vong, thấy rất nhiều.
Nhưng hắn không cách nào quên được tất cả, cũng không thể quên được
một màn này.
Trong đầu của hắn hiện ra thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325474/chuong-1315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.