Giờ phút này, bên trong khu vực cây Thập Tràng, trăng sáng treo trên cao,
so sánh với màn trời đen nhánh bốn phía, tựa như phân biệt đối lập rõ ràng.
Chỉ là chợt có mây mù trôi qua mặt trăng, dần dần khiến cho song phương
rõ ràng thoạt nhìn có chút mơ hồ.
Giống như mạch nước ngầm ẩn giấu bên trong yến hội trong cung điện lúc
này.
Mạch nước ngầm này, khiến cho nước ở giữa Phong Hải Quận cùng với
Thánh Lan đại vực xuất hiện dấu hiệu đục ngầu.
Bởi vì có mấy lời, Hứa Thanh và Khổng Tường Long nói ra thì sẽ là đương
nhiên, bọn họ đã trực tiếp trải qua chiến trường, thấy được hết thảy biến cố
Phong Hải Quận, bọn họ là người chứng kiến tất cả.
Nhưng bây giờ lại do Trương Kỳ Phàm nói ra, thì không đúng lúc, không
hợp tư cách.
Đối phương tuy cũng là người Phong Hải Quận, nhưng không có trải qua,
giống như một người ngoài đứng đó bi phẫn nói ra cơn đau của người khác vậy,
còn thể hiện ra một bộ dạng giống như là cùng chung mối thù.
Thế này là quá cố ý rồi.
Mà hiển nhiên, sự tình phát triển nguyên bản cũng không phải giống như lúc
này.
Nhưng bởi vì cách nhìn toàn cục của Hứa Thanh đã tăng lên, hắn đã ngăn
cản sự phẫn nộ của Khổng Tường Long, khiến cho tình huống xuất hiện sự cải
biến, nên cần phải xuất hiện một người ngoại nhân thế này, nói ra lời kịch vốn
nên thuộc về Hứa Thanh và Khổng Tường Long.
Khiến cho tất cả bố cục của người kia có thể tiếp tục phát triển, tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325423/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.